16 năm "tẩy trắng thân phận" thành giáo sư của kẻ trốn truy nã

Sau khi đánh chết người vì vài nghìn nhân dân tệ, Nhậm Nhạc Phong bỏ trốn khắp nơi, lăn lộn trở thành giáo sư, giám đốc có chức quyền dưới thân phận hoàn toàn khác.

Tối 15/5/2013, một người đàn ông gọi đến đồn cảnh sát thành phố Quý Dương, tỉnh Quý Châu báo tin phát hiện tội phạm truy nã. Anh ta tự xưng là Dương Thuận Minh, quê ở thành phố Côn Minh, tỉnh Vân Nam, đã rời nhà suốt 16 năm để đi khắp nơi tìm kẻ thù giết anh trai, tên Nhậm Nhạc Phong.

Minh nói phát hiện Phong trong bữa tiệc họp mặt hội đồng hương ở nhà hàng, vẻ ngoài thay đổi nhiều nhưng vẫn có thể nhận ra qua đặc điểm mí mắt hay vô thức co giật.

Cảnh sát đến nhà hàng xác minh, nhưng thẻ căn cước của người đàn ông Minh chỉ điểm lại ghi tên Nhiễm Canh Sinh, là chuyên gia marketing nổi tiếng ở Quý Dương.

So sánh ảnh của Sinh và Phong, cảnh sát thấy Sinh mập mạp hơn và có nốt ruồi ở cằm, không nói giọng Vân Nam. Tuy nhiên Minh vẫn khăng khăng ông ta chính là Phong. Để chứng minh sự trong sạch, Sinh đồng ý về đồn cảnh sát để điều tra.

Cảnh sát đối chiếu ảnh của Nhiễm Canh Sinh (trái) và Nhậm Nhạc Phong. Ảnh: CCTV

 

Qua tìm hiểu, Sinh quê ở Giang Tây, sống ở Quý Dương nhiều năm, chưa từng đến Côn Minh và chưa từng vi phạm pháp luật. Sinh hiện là giám đốc điều hành của một công ty marketing, có hơn 10 chức danh, bao gồm Chủ tịch chi nhánh Quý Châu của Viện Nghiên cứu Marketing Trung Quốc và là giáo sư thỉnh giảng ở một số trường đại học, từng tham gia nhiều hoạt động xã hội. Bạn bè và đồng nghiệp đều khen ngợi Sinh là người có trách nhiệm, tài giỏi trong công việc. Cảnh sát hoài nghi Minh nhận nhầm người vì nếu Sinh là tội phạm truy nã, sao dám xuất hiện thường xuyên trước máy quay như vậy?

Dù không đưa ra được bằng chứng nào khác, Minh tin chắc Sinh chính là Phong, liên tục thúc giục cảnh sát điều tra, không chịu để Sinh ra về. Tranh cãi từ tối đến nửa đêm, khi mọi người đều mệt mỏi, bế tắc, một điều tra viên lão luyện chợt nhớ đến cái tên Minh vừa nói, quyết định thử phản ứng trong vô thức của Sinh.

Điều tra viên đột ngột đi vào phòng thẩm vấn và hét lên với Sinh: "Nhậm Nhạc Phong!". Trong trạng thái căng thẳng tột độ về tinh thần và mệt mỏi về thể xác, Sinh vô thức ngẩng đầu nhìn cảnh sát, giơ hai tay. Sau đó ông ta cúi đầu nói: "Tôi đầu hàng, tôi thú tội". Ông ta thừa nhận là Phong, 50 tuổi, từng tham gia đánh chết anh trai của Minh là Dương Thuận Tường rồi bỏ trốn suốt 16 năm.

Nhiễm Canh Sinh (áo đỏ) vô thức ngẩng đầu, giơ hai tay khi nghe cảnh sát gọi tên "Nhậm Nhạc Phong". Ảnh: CCTV

Theo lời khai, năm 1997, Phong cùng bạn gái mở một nhà hàng ở Côn Minh, việc kinh doanh được giao cho Minh, 19 tuổi, quản lý. Tháng 4/1997, anh ta đến nhà hàng kiểm tra sổ sách, phát hiện Minh biển thủ doanh thu nên yêu cầu giao nộp.

Tuy nhiên, Minh cho biết phát hiện Phong làm giả thuốc lá, sợ liên lụy nên từ chức và bị đòi bồi thường. Tường, anh trai Minh, đứng ra hòa giải. Qua thương lượng, Tường đồng ý đưa Phong 6.000 nhân dân tệ, nhưng sau đó chỉ trả 2.200 nhân dân tệ.

Tối 1/6/1997, Phong dẫn theo ba người bạn họ Tiêu, Câu và Chu đến khách sạn nơi Tường làm quản lý để đòi tiền. Nhìn thấy Tường đứng cạnh vài người ở lối vào, Phong bảo cả bọn xông lên đánh nhau với nhóm của Tường. Sau đó, họ bắt taxi, lôi Tường lên xe đến vùng núi hẻo lánh để tiếp tục đánh. Sau khi thấy Tường bất tỉnh, Phong bảo Câu và Chu đưa nạn nhân đến bệnh viện. Tường tử vong do vết thương quá nặng.

Phong nói tưởng sự việc không nghiêm trọng nên sau khi bảo bạn đưa Tường đến bệnh viện, anh ta còn đi dự tiệc. Khi trở về, thấy nhiều cảnh sát bao vây nhà hàng, Phong mới sợ hãi nhận ra mình đã phạm tội lớn. Nhóm Phong chia ra bỏ trốn.

Do công nghệ điều tra thời đó còn kém phát triển, việc tìm kiếm các nghi phạm ở thành phố đông dân Côn Minh chẳng khác nào mò kim đáy bể. Sau nhiều lần tìm kiếm không có kết quả, cảnh sát liệt họ vào danh sách tội phạm bị truy nã, công khai trên mạng.

Trong khi đó, Minh bật khóc trước thi thể đầy thương tích của anh trai trong nhà xác. Vụ án trì trệ càng khoét sâu nỗi đau của gia đình. Ngày nào hung thủ chưa bị bắt, họ không thể yên lòng. Mẹ Minh suy sụp tinh thần, nhiều lần có ý định tự tử, còn sức khỏe của bố ngày càng yếu, mắt mờ đi.

Nỗi đau mất con và sự phẫn nộ vì không tìm thấy hung thủ khiến cả gia đình quyết định để Minh, người duy nhất từng gặp hung thủ, bí mật truy tìm. Minh cùng bạn theo dõi gần nhà Phong trong nhiều ngày nhưng không thấy, nhờ người hỏi thăm tin tức cũng không được, nên suy đoán hắn đã bỏ trốn đi nơi khác.

Mỗi khi nghe ai nói nhìn thấy Phong ở đâu, dù xa đến mấy, Minh lập tức thu dọn hành lý bắt xe đi. Minh vừa làm thuê kiếm lộ phí vừa nghe ngóng tin tức về Phong ở nhiều tỉnh thành. Đồng nghiệp thấy tiếc nuối cho Minh vì mỗi khi sự nghiệp có chút khởi sắc, anh ta lại chuyển đến nơi khác khi nghe nói có tin của Phong. Tuy nhiên với Minh, chỉ cần tìm được hung thủ, gia đình mới có thể buông bỏ quá khứ.

Năm 2001, Chu bị bắt ở Bắc Kinh. Sau khi xét xử, anh ta được tuyên vô tội vì không tham gia đánh nạn nhân. Năm 2011, Câu ra đầu thú, bị phạt 6 năm tù. Những tin vui này giúp Minh có thêm hy vọng tìm kiếm Phong.

Năm 2008, Minh đến tỉnh Quý Châu vì một đồng hương nói từng nhìn thấy Phong ở đây. Sau khi tìm việc ở một khách sạn, Minh liên tục tham gia các buổi tụ họp để mong bắt gặp kẻ thù.

Đến tháng 5/2013, tại buổi họp mặt đồng hương, Minh nhìn thấy một người đàn ông mập mạp ở bàn bên cạnh, lập tức khẳng định đây là Phong nhờ đặc điểm mí mắt co giật. Minh nhờ bạn chuốc rượu Phong, còn mình lén ra ngoài báo cảnh sát.

Sau khi bị bắt, Phong kể đã lén lấy hơn 1.700 nhân dân tệ trong nhà hàng rồi lên xe buýt trốn thoát trong đêm. Hắn đến Đại Lý, sau đó chạy tiếp đến Lệ Giang, Quý Dương thì phải dừng chân vì hết tiền. Biết chứng minh thư không thể sử dụng được nữa, Phong đến ga xe lửa mua một chứng minh thư giả với giá 50 nhân dân tệ, bắt đầu sống dưới tên Nhiễm Canh Sinh.

Với kinh nghiệm quản lý nhiều năm, Phong được nhận làm trưởng phòng marketing của một công ty may. Sợ bại lộ thân phận, anh ta hạn chế xã giao, chỉ ở nhà đọc sách giết thời gian, nhờ đó có thành tựu về nghiên cứu marketing.

Năm 1999, Phong hợp tác với bạn mở công ty, dần tạo dựng được danh tiếng. Hắn học lấy bằng thạc sĩ, cưới vợ sinh con. Năm 2003, Phong mua giấy chuyển hộ khẩu và một căn hộ để chính thức định cư ở Quý Dương, "tẩy trắng" hoàn toàn danh tính.

Phong khai suốt 16 năm qua từng nhiều lần nghĩ đến việc đầu thú, nhưng cho rằng "giết người phải đền mạng", không biết pháp luật sẽ trừng phạt mình thế nào nên lại sợ hãi từ bỏ. Sống khá giả nhưng Phong luôn nhớ nhung bố mẹ ở quê nhà. Khi được cảnh sát cho biết bố mẹ vẫn khỏe mạnh, Phong bật khóc.

Tháng 4/2014, Phong bị xét xử tại Côn Minh. Sau khi bồi thường 380.000 nhân dân tệ thiệt hại kinh tế cho gia đình nạn nhân và nhận được đơn đồng ý tha thứ, Phong nhận án 8 năm tù về tội Cố ý gây thương tích.

Nghi phạm cuối cùng trong vụ án là Tiêu vẫn chưa bị bắt.

Theo VNEX - Copy (Nguồn: SohuYunnanwang)