Đồ Giả full là bộ truyện của tác giả Đang cập nhật vừa chính thức hoàn thành các chương cuối cùng, được dịch tại web Wattpad.com.vn - Nền tảng đọc truyện online PREE phồ biến nhất Việt Nam. Quý bạn đọc giả hãy ủng hộ Wattpad bằng cách đưa ra bình luận và chia sẻ, tạo động lực chúng tôi cập nhật các bộ truyện mới hay mỗi ngày.
Đôi nét về truyện Đồ Giả full
- Tác giả: Đang cập nhật
- Thể loại: Ngôn Tình , Khác
- Số chương: 5
- Trạng thái: Full
Tóm tắt nội dung chính:
Thế là, tôi đã mất đi người thân duy nhất trên thế giới này. Về sau, tôi trở thành người thế thân của Sầm Thiến Ninh. Tôi sử dụng gương mặt na ná cô ta, dùng thứ hàng mô phỏng khiến cô ta hận nhất để cướp đi mọi thứ cô ta có. Bên cạnh đó, cũng có những truyện, thể loại hoặc tác giả vô cùng hay và hấp dẫn khác mà bạn đừng nên bỏ lỡ như anh có thích nước mỹ không hay dã thú dưới váy em.
Đọc truyện tranh Đồ Giả full
Đọc truyện tranh Đồ Giả full tại bài viết dưới đây:
Chương 1
1
Thi thể của mẹ được đưa đến trước mặt tôi, đi kèm một tấm chi phiếu trị giá hai trăm vạn.
Tôi cầm bút ký xuống biên bản đồng ý hoà giải mà không hề chớp mắt lấy một cái.
Sau khi tổ chức lễ tang cho mẹ xong, tôi lập tức bắt đầu tiêu xài không ngừng nghỉ.
Nào là phẫu thuật thẩm mỹ, rồi mua quần áo hàng hiệu, còn đăng ký học một số khoá học nghệ thuật và lễ nghi.
Hàng xóm xung quanh chỉ trỏ:
"Số Quế Phương khổ thế chứ."
"Cực cực khổ khổ vò võ nuôi con gái bao nhiêu năm như vậy, cuối cùng lại thành ra nuôi ong tay áo."
Miệng gần tai ai nói mặc kệ người ấy nghe, tôi không thèm để ý.
Chẳng mấy mà cái chết của mẹ tôi đã rơi vào quên lãng.
Mấy bà ấy lại quay ngược ra khen tôi hết lời:
"Nhan Nhan giờ càng ngày càng xinh nhỉ."
"Bệnh viện nào mà mát tay thế?"
Tôi cười cười không đáp.
Chuyện, gương mặt này sửa theo khuôn mẫu công chúa nhỏ của thủ đô, minh tinh Sầm Thiến Ninh đấy.
Sao có thể không đẹp được? 2
Nhân vật vừa có tiếng tăm vừa đông fan như Sầm Thiến Ninh chỉ cần hắt hơi thôi cũng có thể lên bảng hot search.
Câu chuyện tình yêu của cô ta và bạn trai, thái tử Bắc Kinh Lục Thời Hoành, cũng là đề tài bàn tán của rất nhiều người lúc trà dư tửu hậu.
Hai người là bạn từ tấm bé, duyên trời tác hợp nhưng Lục Thời Hoành quen thói ong bướm, liên tục qua lại với hết cô này đến em khác nên cặp đôi chia tay rồi quay lại, quay lại rồi chia tay không ngớt.
Lần gần đây nhất, Lục Thời Hoành vừa ý một minh tinh mới nổi. Thậm chí vị này còn mang thai con của anh ta. Trong tấm ảnh trên bìa tạp chí, hai người đan chặt mười ngón tay, ngọt ngào như mật.
Chẳng được bao lâu thì đài báo đưa tin cô minh tinh kia vô ý trượt chân té cầu thang, cả mẹ lẫn con tử vong tại chỗ.
Nhưng cái chết của cô ấy không gợn được chút sóng gió nào.
Bởi vì ngày đó mấy top đầu trong bảng hot search là:
#Công chúa nhỏ trốn nhà#
#Couple Hoành Ninh lại cãi nhau rồi#
#Đoán xem lần này bao lâu thì quay lại với nhau?#
Không ai đoái hoài gì đến sự ra đi của cô minh tinh kia.
Điều người hâm mộ quan tâm là hình như Lục Thời Hoành và Sầm Thiến Ninh lại cãi nhau rồi cơ.
Sầm Thiến Ninh đăng thẳng một bài trên Weibo, nói rằng mình đã ra nước ngoài luyện tập kỹ thuật diễn, trong thời gian sắp tới chưa định về đâu.
Có giang cư mận phe trung lập thắc mắc:
[Không phải Sầm Thiến Ninh còn có mấy bộ phim đang đợi quay à?]
[Tự nhiên bỏ đi như vậy thật sự không việc gì sao?]
Tức thì fan cô ta ào lên châm biếm:
[Ôm chị tui ra khỏi cái topic vớ vẩn này. Có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm đó.]
[Nữ minh tinh khác chỉ là đồ chơi của tư bản còn chị Sầm nhà chúng tôi chính là tư bản.]
[Chị nhà nổi tiếng quá làm ông khó chịu à, nhịn được thì nhịn không nhịn được cũng phải nhịn.]
…
Sau khi Sầm Thiến Ninh đi không lâu, đám fan rất nhanh đã phát hiện ra: bên cạnh Thái tử gia Lục Thời Hoành xuất hiện một người. Người này có gương mặt tương tự Sầm Thiến Ninh đến tám mươi phần trăm.
Fan vẫn rất bình thản:
"Ầy, Hoàn Hoàn số 18 tới rồi."
Mỗi lần hai người cãi nhau chia tay xong thì sẽ lại có một cô gái không ít thì nhiều trông na ná Sầm Thiến Ninh xuất hiện bên Lục Thời Hoành.
Đội fan quản gọi những cô gái này bằng cái tên thân mật ‘Hoàn Hoàn’, còn đánh số thứ tự cho dễ nhớ.
Trong mắt bọn họ thì những cô nàng thế thân này đều là minh chứng tình yêu của Lục Thời Hoành đối với Sầm Thiến Ninh.
Thì bởi, Hoàn Hoàn lệ khanh*, Sầm Thiến Ninh chính là ‘khanh’.
(*một câu lóng trên mạng bắt nguồn từ bộ phim Chân Hoàn Truyện, hoàng đế viết một bức thư cho cố hoàng hậu Thuần Nguyên, bày tỏ: Hoàn Hoàn rất giống khanh. Trên thực tế, Hoàn Hoàn lọt vào mắt xanh của hoàng đế chỉ vì giống Thuần Nguyên)
[Sếp Lục cũng thiệt là *icon đỡ trán cười*...]
[Không hạ mình đuổi theo vợ được nên lần nào cũng nhai lại bài này.]
[Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, trông Hoàn Hoàn số 18 đúng là giống chị Sầm thật.]
[Không biết sếp Lục moi ra từ xó xỉnh nào.]
Sao có thể không giống được?
Tôi khoác tay Lục Thời Hoành, nép vào lòng anh ta y như một con chim nhỏ non nớt.
Vì gương mặt này mà tôi vất vả lắm đấy.
Mẹ tôi có đôi mắt rất giống Sầm Thiến Ninh, tôi thì chẳng những giống đôi mắt mà cả khuôn mặt cũng khá tương tự.
Tôi còn nỗ lực hết sức phẫu thuật từng vị trí nhỏ theo dáng mũi và miệng của Sầm Thiến Ninh để không bị Lục Thời Hoành phát hiện ra tôi cố ý tiếp cận anh ta.
Không dám đến bệnh viện chính quy sợ anh ta điều tra được, tôi chỉ dám tìm mấy phòng khám dởm không biển hiệu.
Sửa nát mặt, thậm chí mạo hiểm nguy cơ chết trên bàn giải phẫu, tôi dành ba năm ròng rã và một đống tiền từng chút từng chút đắp nặn ra gương mặt này.
Đây là tấm vé bước vào tầng lớp thượng lưu kia của tôi!
Sao mà không giống cho nổi!
3
Chẳng mấy mà tôi đã có siêu thoại* của riêng mình: ‘Hôm nay Hoàn Hoàn số 18 đã cút xéo chưa?’
(*tương tự hội nhóm trên facebook)
Đương nhiên, không phải chỉ mình tôi có đãi ngộ này. 17 cô gái trước tôi cũng có siêu thoại riêng.
Tất cả đều do fan couple Hoành Ninh nhàn rỗi chán quá nên lập ra.
Lục Thời Hoành là kẻ có mới nới cũ.
Những cô gái thế chỗ Sầm Thiến Ninh căng lắm thì trụ được 25 ngày, kỷ lục ngắn nhất chỉ có 3 ngày.
Thế là, mỗi ngày fan của đôi này chăm chỉ vào siêu thoại điểm danh để ghi lại thời gian đảm nhiệm vị trí thế thân và đoán xem tôi có thể ở bên Lục Thời Hoành được bao lâu.
Phần lớn đều đoán không hơn một tháng.
Cũng có một vài người tỏ vẻ đánh giá cao tôi.
[Nói không chừng vị này có thể phá vỡ lời nguyền một tháng thì sao?]
[Giống chị Sầm thế cơ mà.]
Kể cả vậy, cũng không ai đoán vượt quá ba tháng.
Không ai ngờ tới tôi có thể bám trụ lâu như thế, lâu hơn cả mười bảy người trước cộng lại.
Một tháng trôi qua, tôi đang ở cạnh anh ta.
Ba tháng trôi qua, tôi còn ở đấy.
Nửa năm trôi qua, tôi vẫn giữ nguyên vị trí.
Mười tháng trôi qua…
Lục Thời Hoành tuyên bố muốn đính hôn với tôi.
Cả cái Weibo nổ tung nồi.
Chương 2
4
Sau khi Sầm Thiến Ninh biết tin thì mua vé máy bay, trở về từ nước ngoài ngay trong đêm.
Buổi tối trước ngày cô ta về nước, Lục Thời Hoành ôm tôi, ngón tay hững hờ lướt trên mặt tôi.
"Đến lúc đó em tự hiểu cái gì nên nói cái gì không nên nói đấy."
Tôi khẽ gật đầu, nói một câu "Em biết!" rồi bắt đầu chu đáo chuẩn bị quần áo để ngày mai Lục Thời Hoành mặc đi gặp Sầm Thiến Ninh.
Lúc tin tôi và anh ta đính hôn truyền ra ngoài, hầu hết cư dân mạng đều mắng tôi xa xả trên Weibo, chỉ có lác đác vài người cho rằng đây là thủ đoạn Lục Thời Hoành dùng để kích thích Sầm Thiến Ninh.
Tiếc ghê, bọn họ đoán đúng chân tướng rồi.
Gần một năm trời Sầm Thiến Ninh không ló mặt về nước, sếp Lục hết kiên nhẫn nên ra chiêu này luôn.
Tôi hết sức phối hợp từ đầu đến cuối,.
Tôi có thể trụ lại bên người Lục Thời Hoành lâu như vậy trừ gương mặt này ra thì chính là nhờ sự ngoan ngoãn phục tùng.
Thật sự ngoan ngoãn phục tùng, kiểu không hề còn chút tự trọng nào ấy.
Lục Thời Hoành thích trò chơi điện tử dạng cạnh tranh, tôi lập tức mày mò học chơi thứ trước kia chưa từng nghe qua lấy một lần chỉ để có thể chơi cùng anh ta mỗi ngày.
Lục Thời Hoành muốn ăn quả óc chó, tôi tự tay tách hạt, tách đến mức mòn cả móng, mười đầu ngón tay trầy nát bét.
Lục Thời Hoành thường xuyên say rượu, để anh ta từ bỏ thói hư tật xấu này, anh ta uống bao nhiêu thì tôi cũng uống theo bấy nhiêu.
Người chưa từng dính hơi cồn nốc một lúc tận hai cân rượu đế.
Kết quả thủng dạ dày, suýt chút bay luôn cái mạng quèn.
Từ đó về sau, Lục Thời Hoành rất ít khi uống rượu.
Thậm chí không lâu sau, anh ta cai cả thuốc lá.
Đám anh em bạn chú của anh ta cũng thay đổi thái độ với tôi.
Ban đầu, bọn họ chỉ coi tôi như một món đồ chơi có thể tùy ý đùa giỡn, trêu ghẹo mua vui nhưng lâu dần, có người mủi lòng thương cảm.
"Anh Lục, con bé Thẩm Nhan này kể ra cũng không tệ đâu."
"Anh đừng thế nữa, lỡ dở người ta."
Nghe lời khuyên của bọn họ, Lục Thời Hoành chỉ hơi bực bội xoa vị trí giữa mày.
"Bớt nhúng tay vào chuyện của anh mày giùm."
Có một vị thiếu gia cười cợt tí tởn nói:
"Anh Lục, bao giờ anh chơi chán rồi thì phải ới cho thằng em một tiếng đấy nhé. Em không ngại đổ vỏ đâu."
Nói xong tên đó bóp eo tôi một cái, ghê tởm vô cùng.
Mặt Lục Thời Hoành tức khắc đen như đáy nồi, xách bình rượu choảng luôn, còn đạp gãy cái tay chạm vào người tôi.
Nhìn đi, bấy lâu nay sớm tối bên nhau, trong lòng Lục Thời Hoành vẫn có tý chỗ trống cho tôi đúng không? Nếu không phải thế thì tôi cũng không dám mở bộ phim thần tượng chiếu mạng ngốc nghếch ngây thơ ngọt ngào trước mặt anh ta.
Trong phim, nhân vật nam chính giả bộ kết hôn với nữ phụ để cho nữ chính chút kích thích, sau khi nữ chính biết tin thì chạy như bay tới ngăn cản hôn lễ.
Giữa lễ đường, hai người tỏ tình với nhau rồi cởi bỏ hiểu lầm.
Nhân vật nữ chính mặc vào chiếc váy cưới vốn được chuẩn bị cho mình.
Kết phim hạnh phúc mãi mãi bên nhau.
Khả năng tiếp thu của sếp Lục rất xuất sắc, rập khuôn kịch bản trong chớp mắt.
Hiện tại, nam chính và nữ phụ tôi đây đã vào vị trí cả rồi, chỉ chờ nữ chính về nước nữa thôi là vở diễn này có thể mở màn được luôn.
5
Sầm Thiến Ninh về nước, bạn bè quen biết mở tiệc tẩy trần cho cô ta.
Trong phòng bao của quán bar, tôi ngồi trên đùi Lục Thời Hoành, bị anh ta ôm vào lòng.
Anh ta biết rõ tôi không thích mấy chỗ như này, thừa hiểu tôi ghét tỏ ra thân mật trước mặt người khác thế nào, cũng phát hiện sau lần thủng dạ dày kia tôi không được chạm vào đồ uống có cồn nữa.
Nhưng Lục Thời Hoành vẫn nhét vào tay tôi cả một ly vang đỏ yêu cầu tôi dùng miệng đút rượu cho anh ta.
Chỉ vì Sầm Thiến Ninh đang ngồi đối diện.
Tôi hơi cụp mắt, ngoan ngoãn vâng lời.
Môi còn chưa chạm nhau thì sau gáy đã nhói lên một cái.
Sầm Thiến Ninh túm tóc tôi giật ngược lại rồi đẩy ra.
Trong lúc xô xát, ly rượu rơi xuống đất, vỡ vụn.
Có mảnh thủy tinh đâm vào lòng bàn tay tôi, cả máu tươi lẫn rượu vang loang lổ nhuộm đỏ làn váy trắng.
Lục Thời Hoành không thèm nhìn tôi, hơi nhếch khóe môi nhìn sang Sầm Thiến Ninh với vẻ miễn cưỡng.
"Cô Sầm đây định làm gì thế? Tôi với bạn gái tôi hôn nhau hình như chẳng liên quan gì đến cô Sầm mà nhỉ."
Giọng Lục Thời Hoành thờ ơ.
Mắt Sầm Thiến Ninh đỏ bừng lên.
"Lục Thời Hoành, anh thắng rồi."
"Em thừa nhận em vẫn chưa buông được anh, thoả mãn rồi chứ?"
Ý cười trên khóe môi Lục Thời Hoành càng đậm.
Không để anh ta kịp nói gì, Sầm Thiến Ninh lại nức nở:
"Em biết anh đang cố ý kích thích em, nhưng anh biết em ghét nhất đụng hàng với người khác."
"Vì sao anh phải dùng cái ngữ hạ đẳng thấp hèn này để kích thích em?"
"Nó mà xứng làm thế thân của em à?"
Nói rồi cô ta mang đôi mắt đỏ hoe chạy ra ngoài.
Xung quanh có người cười nói:
"Anh Lục, chơi quá trớn rồi nè."
"Còn không mau đuổi theo em Sầm đi chứ gì nữa?"
Lục Thời Hoành nhíu mày chậc một tiếng, cuối cùng vẫn đứng dậy đuổi theo Sầm Thiến Ninh.
Đám đông đang cười vang như là xem được một vở kịch hay.
Ai cũng nhận ra Lục Thời Hoành chỉ dùng tôi để kích thích Sầm Thiến Ninh.
Không ai thắc mắc nghi ngờ tình cảm của Lục Thời Hoành đối với Sầm Thiến Ninh.
Cũng không có ai tin Lục Thời Hoành sẽ thật sự đính hôn với tôi.
Từ đầu đến cuối tôi chỉ là một tên hề, là một công cụ hình người râu ria không quan trọng.
Tôi chậm rãi đứng lên trong tiếng cười, bình tĩnh nói một câu với những người có mặt:
"Xin thứ lỗi, tôi đi trước."
Tiếng cười nhỏ lại một chút.
Giống như đến lúc này bọn họ mới ý thức được tôi vẫn đang ở đây.
Tôi không để ý phản ứng của bọn họ nữa, rời đi không ngoảnh lại.
6
Ra khỏi phòng bao, tôi tìm luôn một nhà trọ giá rẻ, ở đó liền ba ngày.
Trong ba ngày này, phần lớn thời gian tôi chỉ ngủ, tỉnh dậy thì gọi đồ ăn giao ngoài, hài lòng vô cùng.
Hết ba ngày, cuối cùng Lục Thời Hoành cũng tìm tới nơi.
Trông anh ta không được tử tế lắm.
Tóc tai rối bời, hai mắt đỏ bừng, râu ria lởm chởm.
Thậm chí anh ta vẫn mặc nguyên bộ quần áo từ ba ngày trước.
Tôi trưng ra vẻ kinh ngạc rất đúng mực rồi lập tức lại nở nụ cười dịu dàng như thường ngày.
"Sao anh lại đến tìm tôi thế?"
"Bên cô Sầm thế nào rồi?"
"Hai người nói chuyện ra sao?"
Lục Thời Hoành bơ đẹp tất cả các câu hỏi của tôi.
Anh ta nhìn tôi chòng chọc, ánh mắt như sói đang chuẩn bị xé xác con mồi.
"Ba hôm nay sao không về nhà?"
Giọng Lục Thời Hoành hơi khàn khàn pha lẫn chút nguy hiểm.
Tôi lùi về sau một bước, khẽ nhăn mày:
"Cô Sầm đã trở về rồi. Tôi lại ở đó thì không được hay đâu."
Lục Thời Hoành khẽ giật mình, bực bội nói:
"Em có ý gì?"
Tôi tiếp tục lễ phép biết điều đáp:
"Anh yên tâm, tôi sẽ không bám chết không buông. Hai hôm nữa tôi sẽ đến gom sạch đồ của mình ở biệt thự."
"Cam đoan thu dọn sạch sẽ, không để cô Sầm thấy rồi phiền lòng."
Lục Thời Hoành nhìn tôi, như kiểu không dám tin vào tai mình.
"Thẩm Nhan, ý của em là, em muốn chia tay tôi?"
Nghe câu hỏi này, tôi khẽ cau mày chậm rãi nói:
"Cô Sầm đã về rồi, chẳng lẽ tôi không nên chia tay với anh ư?"
"Em mơ đi!"
Lục Thời Hoành thốt lên.
Anh ta sát lại gần tôi như bản năng, hung tợn nắm chặt cổ tay tôi.
Lục Thời Hoành ra sức siết, xương tôi như sắp bị bóp nát đến nơi.
Tôi đau đến hét lên mà anh ta không hề thả lỏng mảy may, ngược lại còn tiện thể kéo tôi vào lòng mình.
Anh ta nhìn xuống tôi, hai mắt vằn tơ máu đỏ:
"Tôi chưa nói chia tay, ai cho phép em tự tung tự tác?"
Tượng đất cũng biết giận, thỏ cáu cũng biết cắn đấy nhé.
Tôi hồng vành mắt, ngẩng đầu nhìn anh ta:
"Hai người chuẩn bị quay về bên nhau rồi tôi còn ở lại làm cái gì? Làm kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm keo sơn của anh chị hay sao?"
"Lục Thời Hoành, tôi không thiếu tự trọng đến mức ấy."
Lục Thời Hoành run lên một thoáng.
Hiển nhiên, anh ta chưa từng nghĩ đến việc đặt tôi ở vị trí nào khi Sầm Thiến Ninh trở về.
Nhưng rất nhanh bản chất ngang tàng trong anh ta đã đưa ra đáp án thay chủ nhân.
"Làm kẻ thứ ba thì có sao? Tôi còn không nuôi nổi em à?"
"Chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi thì chắc chắn tôi sẽ không bạc đãi em."
"Bốp ——"
Tôi trở tay cho Lục Thời Hoành một bạt tai, hai mắt rưng rưng, không dám tin vào những gì mình vừa nghe.
"Lục Thời Hoành, anh khốn nạn nó vừa! Trong mắt anh, tôi là người tự hạ mình thấp hèn như thế ấy hả?"
Tôi kiên cường trừng mắt nhìn anh ta.
"Anh cho rằng tôi không có anh thì không sống nổi à?"
"Anh nghĩ tôi không có tự trọng, không có tình cảm sao?"
"Anh dựa vào cái gì mà nhục nhã tôi như vậy?"
"Tôi nói cho anh biết! Trước giờ tôi làm đủ trò là bởi vì tôi thích anh, yêu anh nên mới cam tâm tình nguyện làm bất cứ chuyện gì vì anh chứ tuyệt đối không phải bởi vì tôi là con chó dễ dãi không có lòng tự trọng chỉ biết quấn lấy chủ."
"Anh có từ chối tôi một ngàn lần một vạn lần tôi vẫn có đủ dũng khí để tiếp tục bước về phía anh, nhưng anh đã tìm được tình yêu đích thực của mình rồi thì lòng tự trọng của tôi không cho phép mình tiến về phía anh thêm bất kỳ một bước nào nữa."
"Lục Thời Hoành, chúng ta vẫn nên đừng gặp lại nữa thì hơn. Tốt cho cả anh, cả tôi, lẫn cô Sầm... Ưmmm."
Tôi còn chưa dứt lời thì thân hình cao lớn của Lục Thời Hoành đã xáp vào.
Anh ta sa sầm mặt phát sợ, không để ý đến sự giãy dụa của tôi mà lôi cà vạt ra trói nghiến tay tôi lại.
"Nhan Nhan ——"
Rõ ràng là gọi tên thân mật nhưng giọng điệu của Lục Thời Hoành lại lãnh đạm không mang chút độ ấm nào.
"Tôi chiều em quá đúng không, để em biến thành không biết phép tắc gì thế này."
"Xem ra cần phải, trừng phạt em cho ra trò."
Chương 3
7
Tôi bị Lục Thời Hoành giam lỏng.
Anh ta coi tôi rất chặt, gần như một tấc không rời.
Suốt một tháng trời, anh ta bày ra vẻ mặt dịu dàng chưa từng có.
Nào là gửi cho tôi đủ các loại hàng xa xỉ, đồ đặt làm riêng như nước chảy.
Nào là sang tên nhà xịn, xe sang cho tôi không hề tiếc của.
Thậm chí anh ta còn tém cái nết cậu ấm cao ngạo lại mà bắt đầu hỏi han ân cần, che chở tôi quá mức.
"Nhan Nhan, em phải nghĩ cho kỹ vào. Rời xa tôi, em còn có thể sống sung sướng như này sao?"
......
Đâu phải thật sự tôn trọng tôi, anh ta chỉ muốn dùng cái lồng giam xa hoa phú quý này để hoàn toàn vây giữ tôi, khiến tôi cam tâm tình nguyện làm một con chim hoàng yến không danh không phận.
Tôi lạnh lùng nhìn Lục Thời Hoành, không hề khuất phục.
"Vừa chuẩn bị hôn lễ với Sầm Thiến Ninh lại vừa không chịu thả tôi đi. Thú vị chứ, Lục Thời Hoành?"
Không sai, Lục Thời Hoành và Sầm Thiến Ninh sắp kết hôn.
Fan của cặp đôi Hoành Ninh khắp chốn mừng vui như đang ăn tết trên Weibo.
Còn vị hôn thê hết đát tôi đây đương nhiên là bị bọn họ châm biếm chửi rủa đủ kiểu.
"Lục Thời Hoành, anh thả tôi đi đi. Tôi —— Ưmm!"
Rõ ràng đã quyết định kết hôn với Sầm Thiến Ninh nhưng mỗi khi tôi nhắc đến chuyện rời đi thì Lục Thời Hoành sẽ lập tức bỏ chiếc mặt nạ dịu dàng xuống, lộ ra bản chất ngang ngược.
Anh ta gặm cắn đôi môi của tôi không chút thương tiếc, có chảy máu cũng không thèm quan tâm chỉ để chặn mồm tôi.
"Nhan Nhan, đừng khiêu khích sự nhẫn nại của anh."
Lục Thời Hoành lạnh mặt.
Tôi dùng sự im lặng cứng đầu đối chọi.
Đương nhiên, trong lòng tôi đang cười thầm.
Tôi cười Lục Thời Hoành vì anh ta không nhìn thấu tôi, cũng không nhìn thấu chính mình.
Anh ta không hề nhận ra dạo này thời gian anh ta ở bên tôi nhiều hơn thời gian ở cùng Sầm Thiến Ninh.
Ngay cả những khâu quan trọng nhất như thử váy cưới anh ta cũng lấy cớ bận việc mà từ chối không đi.
Trên thực tế, ngày đó kinh nguyệt của tôi ‘đúng lúc’ đến trước thời hạn, ‘việc bận’ anh ta nói với Sầm Thiến Ninh là ở cùng tôi nguyên ngày, mua thuốc giảm đau, nấu nước đường đỏ và dùng lòng bàn tay ấm áp làm nóng bụng cho tôi.
Mãi đến khi vất vả dỗ tôi ngủ xong anh ta mới rảnh tay gọi điện thoại cho vợ sắp cưới.
Lúc anh ta nói ra hai từ ‘không rảnh’ qua điện thoại, tôi đây đang ‘ngủ’ bên cạnh khe khẽ rên rỉ một tiếng.
Tôi nghĩ, Sầm Thiến Ninh chắc chắn nghe thấy.
Với tính cách của cô ta, sao có thể ngồi yên.
Nếu như lúc đầu cô ta chỉ ghét cay ghét đắng khuôn mặt na ná mình của tôi thì giờ phút này nhất định cô ta đã ý thức được tôi khác biệt hẳn so với mười bảy cô nàng ‘Hoàn Hoàn’ đi trước.
Đây là lần đầu tiên Lục Thời Hoành nói dối có lệ với Sầm Thiến Ninh vì một cô gái khác, lại còn đúng ngay ngày thử váy cưới quan trọng.
Tôi nghĩ, chắc hẳn cô ta phải nhận ra cảm giác nguy hiểm chưa từng có.
Cô ta tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết.
8
Quả thật không ngoài dự đoán của tôi.
Nửa tháng nữa trôi qua, lúc này chỉ còn một tuần nữa là đến lễ thành hôn.
Lục Thời Hoành bỗng nhiên có việc gấp phải xử lý, không thể không rời khỏi biệt thự.
Chân trước anh ta vừa đi thì chân sau Sầm Thiến Ninh dẫn một đám người rồng rắn kéo đến.
"Con nhỏ đê tiện!"
Tùy tùng của Sầm Thiến Ninh ấn tôi quỳ trên mặt đất.
Tôi chỉ có thể ngước đầu nhìn lên cô ta, nhìn khuôn mặt giận dữ ghen tỵ đến méo mó vặn vẹo kia.
Móng tay của cô ta rất dài, quẹt rách mặt tôi.
Sầm Thiến Ninh thật sự hận cực kỳ.
Hết cái tát này đến cái tát khác rơi xuống mặt tôi, cái nào cái nấy cũng dồn hết sức.
Tới cái tát thứ hai mươi bốn, chắc là tay đau nên cô ta mới chịu dừng lại.
Sau khi phát tiết một chút lửa giận, cô chiêu cuối cùng cũng dịu lại xíu xiu.
Cô ta nhìn tôi với vẻ mặt thâm trầm, cười lạnh lùng:
"Mày cho là chỉ với khuôn mặt hao hao tao này mà có thể cướp đi thứ gì sao?"
"Thứ thấp hèn! Mày cùng lắm cũng chỉ là công cụ phát tiết dục vọng của anh ấy."
"Cái loại dân đen dưới tầng chót như mày, tao đánh còn ngại bẩn tay."
"Mày mà xứng tranh với tao á?"
Nói rồi cô ta thoáng liếc qua đám tay chân sau lưng.
Có người biết ý bưng một chậu ‘nước’ tới.
Sầm Thiến Ninh bình thản nói:
"Thế này đi, tự mày rửa mặt bằng chậu nước kia, rửa cho sạch cái mặt đê tiện của mày xong thì tao sẽ bỏ qua cho, thấy sao?"
Tôi thấy nực cười.
Gương mặt này của tôi phẫu thuật dựa theo mặt cô ta đấy. Mặt tôi đê tiện thì cái bản mặt của cô ta như nào? Nguồn gốc đê tiện thuần chủng à?
Còn chậu nước mà Sầm Thiến Ninh sai người bưng tới kia, nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết không thể nào là nước trắng bình thường.
Tôi nhớ ra trong số mười bảy cô gái thế thân trước kia có một người rất giống Sầm Thiến Ninh.
Nghe nói cô ấy đang đi trên đường thì bỗng dưng bị hắt acid.
Cả khuôn mặt của cô ấy bị ăn mòn đến biến dạng, phải làm hai mươi lần giải phẫu thẩm mỹ mới tạm ra hình người.
Tôi trơ mắt nhìn chậu ‘nước’ cách mình càng ngày càng gần, trưng ra dáng vẻ hoảng loạn nhưng trong đầu lại đang thầm đếm ngược:
Năm, bốn, ba…
"Các người đang làm cái trò gì đấy?"
Giọng nói tức giận của Lục Thời Hoành vang lên.
Anh ta thở hồng hộc, hẳn là chạy về không dám trì hoãn một giây nào.
Tôi lặng lẽ tặng một like cho dì Ngô giúp việc.
Lúc đám người này vừa mới xộc vào, dì Ngô đã lén trốn đi gọi điện thoại mật báo.
May mà Lục Thời Hoành về nhanh.
Dù đã có chuẩn bị sẵn, lúc này tôi vẫn phải thở phào một hơi.
Sầm Thiến Ninh bị bắt quả tang nhưng không hề chột dạ.
Cô ta lạnh lùng cười một tiếng, quay sang nói với tay sai của mình.
"Ngơ ra làm gì? Tiếp tục đi!"
Đám người kia răm rắp nghe lời, lập tức có người đứng ngay ra đè đầu tôi xuống, định ấn cả mặt tôi vào trong chậu.
"Tôi bảo dừng tay!"
Dưới tình thế cấp bách, Lục Thời Hoành phi lại đá vào cổ tay của kẻ đang bưng cái chậu.
Cả chậu ‘nước’ bị hất bay ra ngoài.
Lục Thời Hoành rất biết căn góc độ, ‘nước’ bị hắt về hướng ngược lại, không một giọt ‘nước’ nào chạm được vào người tôi.
Không khéo rằng đối diện tôi chính là Sầm Thiến Ninh.
"Á!!!!!"
Trong nháy mắt tiếng kêu thảm thiết của cô chiêu vang vọng cả tòa biệt thự.
Thật ra ‘nước’ chỉ ăn mòn mấy lỗ trên váy cô ta, bắn vào đùi chút chút mà thôi.
Không đau là bao nhưng về mặt thái độ thì khác.
Việc này nghĩa là Lục Thời Hoành lựa chọn tổn thương cô ta để cứu tôi.
Mắt Sầm Thiến Ninh lập tức đỏ bừng.
Cô ta nhìn Lục Thời Hoành, không dám tin vào những gì trước mắt.
"Vì con khốn này mà đối xử với em như vậy ấy hả?"
Lục Thời Hoành không thèm nhìn cô ta luôn.
Anh ta ngồi xổm xuống, xót hai má tôi bị Sầm Thiến Ninh tát cho sưng tấy lên rồi vội vàng kiểm tra người tôi, hỏi:
"Thế nào, có không cẩn thận bị bắn vào da không?"
Sầm Thiến Ninh giận điên, hoàn toàn không còn dáng vẻ cô chiêu tự phụ sang chảnh ngày thường mà hơi phát rồ, cô ta hét to:
"Anh quan tâm nó? Anh quan tâm nó!"
"Lục Thời Hoành, có phải anh quên là ai sắp kết hôn với anh rồi không?"
"Sao anh có thể đối xử với em như vậy!"
Hình như đến lúc này, Lục Thời Hoành mới nhận ra sự hiện diện của cô ta.
Anh ta lạnh lùng quay đầu nhìn lại.
Cả ánh mắt lẫn giọng điệu đều đầy nguy hiểm mà Sầm Thiến Ninh chưa từng thấy bao giờ.
"Em còn dám xuất hiện trước mặt Nhan Nhan một lần nữa,..."
"...thì cái hôn lễ này cũng không cần làm nữa đâu."
Sầm Thiến Ninh hoảng loạn thật rồi.
Cô ta ngơ ngác đứng tại chỗ, nước mắt lã chã tuôn rơi như thể không ngờ tới ngày này.
Trước mặt cô ta, Lục Thời Hoành ngang nhiên bênh vực, ôm một cô gái khác vào lòng như báu vật, còn vì cô gái đó mà tổn thương mình, thậm chí buông lời cay đắng như vậy ——
Rõ ràng, từ nhỏ cô ta đã cầu nguyện: ‘Lớn lên nhất định phải gả cho Lục Thời Hoành.’
Rõ ràng, Lục Thời Hoành cũng đã đồng ý: ‘Đời này anh sẽ chỉ yêu một mình em.’
Vì sao bây giờ lại thế này?
Vì cái gì?
Sầm Thiến Ninh kinh ngạc đứng rất lâu, cứ vậy trơ mắt nhìn Lục Thời Hoành hỏi han tôi ân cần mà không liếc cô ta lấy một cái.
Cuối cùng, cô ta nghẹn ngào mở miệng.
"Em biết rồi."
"Anh Hoành, em sẽ ngoan mà."
"Ngoan ngoãn chờ anh đến cưới em về nhà."
"Anh đừng bơ em có được không?"
Công chúa nhỏ lá ngọc cành vàng kiêu căng tự mãn lần đầu tiên lộ ra dáng vẻ hèn mọn yếu ớt như này.
Lại còn là trước mặt đứa thấp kém mà bản thân ghét nhất, coi thường nhất nữa chứ.
Tôi quả thực không nhịn nổi muốn cười đến lăn lộn.
Lục Thời Hoành dao động rồi.
Bàn tay anh ta ôm tôi bất giác siết chặt thêm.
Một hồi lâu sau anh ta rầu rĩ nói:
"Ừ."
Sầm Thiến Ninh dẫn tay chân của mình rời đi.
Cô ta rất giữ lời, nói được làm được, không hề quấy rầy tôi nữa.
Tôi biết, cô ta yêu Lục Thời Hoành thật, cũng rất coi trọng cuộc hôn nhân này.
Nếu không thì cũng không đến nỗi từ bỏ lòng tự trọng và tém cái nết khó ưa lại chỉ để xin anh ta hồi tâm chuyển ý.
Thế nhưng mà công chúa ơi,...
Tôi có thể kéo Lục Thời Hoành đứng về phía mình một lần thì cũng sẽ có vô số lần tiếp theo.
Cán cân trong lòng anh ta đã nghiêng rồi, ra sức bịt tai trộm chuông, lừa mình dối người cũng có ích gì?
9
Hôn lễ thế kỷ của Lục Thời Hoành và Sầm Thiến Ninh khiến cả nước phải trầm trồ.
Tôi đi đến bất kỳ ngóc ngách nào cũng thấy có người bàn tán, hâm mộ bọn họ cực kỳ.
Ngay cả TV trong sảnh bệnh viện cũng chiếu phát sóng trực tiếp tại hiện trường.
Sầm Thiến Ninh hôm nay quả thật rất đẹp.
Váy cưới trắng tinh không chút tì vết.
Hoa bách hợp trắng muốt hoàn mỹ.
Nhưng vì sao bên trong lại chứa một trái tim đen tối như vậy?
Cô ta cười hạnh phúc vô cùng, như thể đã hoàn thành tâm nguyện quan trọng nhất đời mình, như thể đã nắm trong tay báu vật có một không hai không gì sánh kịp.
Chỉ có tôi chú ý đến cô ta đang níu chặt vải áo của Lục Thời Hoành, sợ một giây sau báu vật sẽ vuột khỏi tay mình.
Cũng chỉ có tôi chú ý đến vẻ mặt của Lục Thời Hoành, thờ ơ hờ hững, thậm chí có chút ngơ ngác.
Từ đầu tới cuối anh ta chưa từng nở lấy nổi một nụ cười.
MC cất tiếng:
"Anh Lục Thời Hoành, anh có nguyện ý cưới chị Sầm Thiến Ninh đây làm vợ, yêu thương, chung thủy, bất kể nghèo khó hay bệnh tật, bất kể còn sống hay đã chết..."
Đúng lúc này, điện thoại di động của Lục Thời Hoành vang lên.
Sầm Thiến Ninh định cản theo bản năng nhưng Lục Thời Hoành đã nhận cuộc gọi không chút do dự.
Tức khắc, mặt anh ta biến sắc.
Dù cách cả cái màn hình, nghe không rõ tiếng trong điện thoại tôi cũng đoán được đại khái.
Hẳn là dì Ngô gọi và báo cho anh ta biết tin rằng tôi bỏ đi rồi.
Nói không chừng dì ấy còn nói thêm một hai câu kiểu:
"Có một tờ giấy khám thai trong ngăn tủ ở phòng cô Thẩm."
"Cô ấy mang thai ba tháng rồi."
Những người khác thi nhau đoán xem đầu dây bên kia đang nói cái gì.
Sầm Thiến Ninh ở ngay cạnh, chắc hẳn là nghe được hết.
Mặt cô ta dần trắng bệch, nước mắt lưng tròng, dáng vẻ đáng thương sắp đổ gục đến nơi.
"Anh Hoành, đừng đi."
"Xin anh, đừng đi."
Cả người ở trong lẫn ở ngoài màn hình đều dỏng tai lên hóng.
Bọn họ đang suy đoán rốt cuộc là có chuyện gì mà cô công chúa nhỏ kiêu ngạo nhất đất Bắc Kinh này phải hạ mình hèn mọn như thế.
Lục Thời Hoành quay đầu, cau mày nhìn Sầm Thiến Ninh một cái rồi dứt khoát gạt tay cô ta ra.
Anh ta không giải thích gì thêm, đi thẳng khỏi lễ đường, thậm chí còn sải bước chạy như đang lao tới một nơi khác quan trọng hơn.
Sầm Thiến Ninh ngã ngồi trên mặt đất, ngơ ngác nhìn anh ta rời đi.
Cô ta vươn tay trong vô thức, muốn níu lại vạt áo của người thương nhưng chỉ chớp mắt trên tay đã không còn gì.
Cô ta trắng tay.
Sầm Thiến Ninh cứ ngồi im, ngẩn ngơ rơi nước mắt, mặc kệ cả thế giới xem trò cười của mình, xì xào bàn tán, chế giễu, đàm tiếu bản thân.
Người ở hiện trường thì thầm to nhỏ, người trên mạng càng bùng nổ thảo luận hơn.
Chỉ có một mình tôi núp trong góc khuất của sảnh bệnh viện, cười đến gập cả người, cười đến nước mắt giàn giụa.
Nhân lúc cô hạnh phúc nhất, lúc cô tự cho là đã đạt được hết thảy mà đạp đổ mọi thứ cô có…
Sầm Thiến Ninh, quà cưới tôi tặng cô đấy, có vừa lòng không?
Chương 4
10
Một giây trước khi bị đẩy vào phòng giải phẫu, Lục Thời Hoành đã tìm được tôi.
Hai mắt anh ta đỏ bừng, nhìn tôi chằm chằm không dời mắt.
"Vì sao không nói cho tôi biết em mang thai?"
Tôi né tránh ánh mắt của anh ta, cúi đầu nhẹ nhàng vuốt bụng.
"Nói cho anh thì có nghĩa lý gì? Anh và Sầm Thiến Ninh cũng chuẩn bị bước vào lễ đường rồi."
Lục Thời Hoành giận đến bật cười.
"Cho nên thừa dịp lễ thành hôn đang diễn ra, em lén chạy ra ngoài tự mình quyết định muốn bỏ con à?"
"Thẩm Nhan, em coi tôi là cái gì, hả?"
Vành mắt tôi hồng hồng nhưng bày ra vẻ mặt kiên cường ngẩng đầu nhìn anh ta:
"Không thì sao? Sinh nó ra rồi để nó làm đứa con ngoài giá thú không danh không phận à?"
"Để nó bé tý đã bị người ta chỉ trỏ gièm pha sau lưng là con của một bà mẹ cầm tinh con giáp thứ mười ba chăng?"
"Lục Thời Hoành, tôi ——"
Lời còn chưa nói ra đã bị Lục Thời Hoành cắt ngang.
"Anh cưới em."
"Cái gì?"
Tôi vờ như nghe không hiểu, kinh ngạc nhìn Lục Thời Hoành.
"Anh nói, anh cưới em."
Anh ta kiên nhẫn lặp lại lần nữa.
Những nụ hôn khẽ khàng liên tục rơi trên làn da.
Lục Thời Hoành khẽ thở dài bên tai tôi:
"Nhan Nhan, em biết không? Lúc nãy đang làm lễ thành hôn với Sầm Thiến Ninh, trong đầu anh toàn là suy nghĩ ‘em mặc váy cưới sẽ đẹp cỡ nào’."
"Thẩm Nhan, anh thừa nhận anh không qua được ải mỹ nhân của em rồi."
"Anh nhận ra mình với Sầm Thiến Ninh chỉ là một thói quen của nhau. Em mới là người anh yêu."
Lục Thời Hoành tỏ tình đúng lúc cánh phóng viên hành quân tới nơi.
Anh ta không thèm để ý bọn họ hay ánh đèn flash đang loé lên không ngừng mà trịnh trọng quỳ một gối xuống, đeo chiếc nhẫn vốn nên thuộc về Sầm Thiến Ninh vào ngón tay tôi, sau đó khẽ khàng đặt lên mu bàn tay tôi một nụ hôn chứa đầy tình yêu sâu đậm.
"Nhan Nhan, gả cho anh nhé?"
11
#couple Hoành Ninh Bad Ending#
#Lục Thời Hoành chạy trốn khỏi lễ thành hôn#
#Lục Thời Hoành Thẩm Nhan nam là cặn bã nữ là kẻ thứ ba#
#Con giáp thứ mười ba chết không yên thân#
......
Tổ tông mười tám đời nhà tôi bị lôi ra chì chiết năm lần bảy lượt trên Weibo.
Giang cư mận hy vọng tôi không được chết tử tế từ tận đáy lòng.
Còn có người cực kỳ sáng tạo, lấy tôi làm nguyên mẫu viết tiểu thuyết, để tôi trải nghiệm đủ loại ngược đãi và cách chết.
Thế nhưng tôi đâu thèm quan tâm.
Tất cả những thứ tôi quan tâm đều đã không còn nữa.
Bêu danh mà thôi, đâu có hề hấn gì? Dù tôi không để ý nhưng sẽ có người khác tự để ý thay tôi.
Không lâu sau, tất cả hot search trên Weibo đều biến mất.
Những bloger lớn có dấu tích xác thực điều hướng dư luận mắng tôi không chỉ bị khoá tài khoản mà còn nhận được văn bản của luật sư.
Lục Thời Hoành đăng hẳn một bài viết đính chính trên Weibo:
[Lúc đến với Thẩm Nhan tôi đã chia tay với cô @Sầm Thiến Ninh, đôi bên đều độc thân cho nên không tồn tại kẻ thứ ba nào hết.
Thân gửi những kẻ chửi bới và tung tin đồn nhảm về phu nhân nhà tôi, bộ phận pháp lý của tập đoàn nhà họ Lục trước giờ không có ai ăn không ngồi rồi.
Có lẽ tôi đúng là một kẻ cặn bã nhưng cô ấy không phải người thứ ba.]
Thật ra gã Lục Thời Hoành này dù đúng là ong bướm thật nhưng chưa từng bắt cá hai tay bao giờ.
Mỗi lần anh ta có bạn gái mới đều là lúc đã chia tay với Sầm Thiến Ninh, đang ở trong trạng thái độc thân.
Dù vậy, đám fan vẫn ngầm thừa nhận bọn họ là tình nhân.
Mỗi cô gái yêu đương với Lục Thời Hoành đều sẽ bị bọn họ châm biếm nhục nhã đủ đường.
Lục Thời Hoành cố ý mua tài khoản clone khống chế bình luận, hướng gió trên mạng lại bắt đầu nghiêng về phía tôi.
[Chỉ có tui thấy cặp sếp Lục với Thẩm Nhan khá mlem sao…]
[Thấy ảnh nói cũng đúng chứ bộ.]
[Trai chưa vợ gái chưa chồng, lý gì lại không thể ở bên nhau?]
[Nếu vậy thì người ta là bạn trai bạn gái chính quy đó.]
[Trước đó còn tuyên bố đính hôn nè.]
[Hình như Sầm Thiến Ninh mới giống kẻ thứ ba hơn á.]
......
Tôi biết Lục Thời Hoành cố ý làm những chuyện này để cho tôi thấy thái độ của anh ta.
Anh ta muốn thể hiện rằng hiện tại anh ta yêu tôi chứ không phải Sầm Thiến Ninh.
Cho nên, tôi nhận lời cầu hôn của Lục Thời Hoành, tin tức này lập tức lên bảng hot search.
Bảng hot search còn có tin về Sầm Thiến Ninh:
#Sầm Thiến Ninh trầm cảm#
#Sầm Thiến Ninh tự sát#
12
Đương nhiên cô ta không chết được.
Thứ tai họa như này, sao có thể biến khỏi nhân gian dễ thế được.
"Không cần phải để ý đến cô ta. Chẳng qua là lại mấy trò mèo hòng lừa anh đến gặp mà thôi."
Lục Thời Hoành không hề dao động.
Phải nói đàn ông quả là những sinh vật rất thần kỳ.
Lúc còn yêu coi em như báu vật, hết thương rồi lập tức vứt như rác.
Đúng là Sầm Thiến Ninh không thật sự tự sát nhưng sự đau đớn tuyệt vọng của cô ta chắc chắn là thật.
Bây giờ Lục Thời Hoành chỉ biết đến tôi thôi, cô ta có bày đủ kế thì cũng là dã tràng xe cát phí công, là tép riu khiến người ta phát phiền.
Thấy không cách nào lay chuyển được Lục Thời Hoành, Sầm Thiến Ninh bắt đầu quay ra quấy rầy tôi.
Cô ta chủ yếu chửi rủa uy hiếp tôi bằng những lời lẽ dơ bẩn. Thỉnh thoảng cũng sẽ đổi gió chút, cô ta bày ra dáng vẻ hèn mọn đáng thương kể cho tôi nghe về quá khứ của mình và Lục Thời Hoành rồi nức nở van xin:
"Cầu xin cô trả anh Hoành lại cho tôi đi."
"Cô bắt tôi làm gì cũng được."
"Tôi quỳ xuống nhé, được không?"
Mỗi lần nhìn cô ta như vậy tôi đều vui đến mức ăn thêm được hai bát cơm.
Về sau, lời lẽ của cô ta bắt đầu điên điên khùng khùng, thường xuyên câu trước đá câu sau.
Lúc thì coi tôi thành Lục Thời Hoành ôn chuyện quá khứ, lúc thì đột nhiên phát rồ nói muốn chém tôi thành trăm mảnh, lúc thì tự dập đầu tạ tội rồi tát mình bôm bốp ở đầu dây bên kia…
Xem ra lời đồn Sầm Thiến Ninh bị trầm cảm nặng không phải tin giả.
Không ngờ trần đời lại có người ngu tới mức này, rời đàn ông một cái cứ phải đòi chết đòi sống mới chịu được.
Nhưng mà vừa hay đúng ý tôi.
Điên đi, điên nữa đi!
Tôi hóa thân thành em gái trà xanh, mỗi ngày thêm mắm dặm muối chia sẻ cho cô ta cuộc sống của tôi và Lục Thời Hoành ân ái thế nào, đương nhiên cũng không quên thỉnh thoảng trêu chọc cô ta một chút.
Ví dụ như câu ‘không cần phải để ý đến cô ta’ của Lục Thời Hoành chỉ là để lừa tôi rồi anh ta sẽ lén đi gặp Sầm Thiến Ninh, tôi sẽ không kể cho cô ta chuyện đó.
Ví dụ như, Lục Thời Hoành tỏ lòng chung thủy với tôi bằng cách đốt hết các quà cáp Sầm Thiến Ninh tặng từ nhỏ đến giờ ngay trước mặt tôi.
Tôi không chỉ tỉ tê kể lể với Sầm Thiến Ninh mà còn quay riêng một video cho cô ta nhìn.
Đầu dây bên kia vang lên tiếng hét vừa cuồng loạn vừa bất lực của Sầm Thiến Ninh.
Cô ta gào rát họng:
"Tao giết mày!"
"Tao nhất định phải giết chết mày, con chó này!"
Thật đúng là chúa hề.
Nhưng mà rất vừa ý tôi.
Tôi giả vờ lơ đãng nhắc nhở:
"À đúng rồi, lễ đường của chúng tôi chính là ở khách sạn lần trước cô kết hôn hụt đấy."
"Vốn Thời Hoành ngại xui, định đổi chỗ khác nhưng tôi cảm thấy nơi đó không tồi nên vẫn giữ nguyên."
"Cô Sầm có rảnh thì nhất định phải nể mặt mà đến chung vui đấy nhé."
"Tôi nhờ người gửi thiệp mời cho cô rồi đó."
Thiên thời địa lợi tôi đã thay cô sắp xếp xong xuôi, Sầm Thiến Ninh, cô tuyệt đối đừng khiến tôi phải thất vọng nha.
Chương 5
13
Để thể hiện tầm quan trọng của tôi, Lục Thời Hoành tổ chức hôn lễ này còn long trọng hơn lần cưới Sầm Thiến Ninh.
Mà long trọng đồng nghĩa với có rất đông nhân viên phục vụ, dễ bề đục nước béo cò.
Trong lễ đường, Lục Thời Hoành nhìn tôi không chớp mắt.
Anh ta cười không khép được miệng, vui đến mức nói năng có hơi lộn xộn, liên tục khen:
"Nhan Nhan, hôm nay em đẹp quá!"
Tôi lại thờ ơ nhìn lướt qua đám đông, không ngừng tìm kiếm Sầm Thiến Ninh.
Cuối cùng tôi cũng soi thấy một bóng dáng lén lén lút lút trông vô cùng khả nghi trong góc.
Thấy cô ta bây giờ chật vật như vậy, khóe môi tôi bất giác khẽ cong lên.
"Thời Hoành, em hơi chóng mặt, em ra bên kia hóng gió một chút rồi quay lại."
Dù sao lễ thành hôn còn chưa chính thức bắt đầu, tôi đi loanh quanh chút cũng chả có vấn đề gì.
Quan trọng nhất chính là tôi mà không ở một mình thì làm sao Sầm Thiến Ninh có cơ hội ra tay đây? Lục Thời Hoành gật gật đầu, dặn tôi sớm quay lại.
Tôi tỉ mỉ chọn lựa một khoảng sân thích hợp, vừa không gần đến mức ai đó có thể xông lại ngăn cản ngay vừa không xa đến mức mọi người bỏ lỡ màn kịch hay này.
Sầm Thiến Ninh thấy tôi đi một mình thì lập tức âm thầm xáp lại.
Tôi giả vờ không phát hiện ra, tay ôm chiếc bụng hơi gồ lên.
Cái thai đã được hơn bốn tháng, dù đã cố ý thiết kế lại váy cưới vẫn không thể hoàn toàn che khuất được.
Quả nhiên, ánh mắt Sầm Thiến Ninh di chuyển theo động tác của tôi, dừng lại ở trên bụng.
Cô ta đột nhiên lao đến, rút con dao gọt trái cây giấu trong tay áo đâm thẳng vào bụng tôi!
"Á ——"
Hiện trường hỗn loạn, những tiếng thét chói tai vang lên không ngừng.
Lục Thời Hoành tức khắc lao đến tung một cú đá, đạp bay cả người Sầm Thiến Ninh ra xa, sau đó đỏ hồng vành mắt ôm lấy tôi phóng ra ngoài.
"Đừng sợ, Nhan Nhan, đừng sợ! Em sẽ không sao đâu."
Tôi không sợ.
Tôi căn vị trí rồi, không ảnh hưởng đến tính mạng.
Chỉ là chắc chắn sẽ không giữ được đứa bé mà thôi.
Dù sao, ngay từ đầu tôi đã không tính sinh nó ra.
Lục Thời Hoành không ngừng kêu lên hai tiếng ‘đừng sợ’, tay run lẩy bẩy, thậm chí giọng nói của anh ta nghẹn hẳn đi.
Quen biết Lục Thời Hoành bấy lâu nay, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ta hốt hoảng luống cuống như vậy.
Trước khi ngất đi, tôi hả hê nghĩ:
Có người sắp gặp xui xẻo rồi đây!
14
Tôi hôn mê nguyên một tuần mới tỉnh lại.
Bị đâm sảy thai là một phần nhưng nguyên nhân chủ yếu là gần đây quá mức lao lực, đâm ra kiệt sức.
May thay, vừa tỉnh dậy tôi đã nghe được một tin tốt.
Sầm Thiến Ninh bị bắt vào tù rồi.
Hôn lễ được phát sóng trực tiếp trên mạng, mấy chục triệu người chứng kiến cảnh cô ta hành hung, cố ý giết tôi.
Nhà họ Sầm dù có quyền thế hơn nữa, kể cả một tay che trời cũng không cứu được cô ta chứ huống chi chỉ là một nhà giàu tầm trung ở Bắc Kinh.
Bao năm nay Sầm Thiến Ninh có thể ngang ngược như vậy, chủ yếu vẫn là dựa vào sự dung túng của Lục Thời Hoành.
Giờ cô ta suýt giết chết tình yêu đích thực của Lục Thời Hoành là tôi đây, còn hại chết đứa con anh ta chưa được gặp mặt, sao Lục Thời Hoành còn có thể tiếp tục bảo vệ cô ta nữa.
Chưa ra tay chơi chết Sầm Thiến Ninh đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.
Sầm Thiến Ninh bị gô cổ tại chỗ, tống vào tù.
Đây chỉ mới là bắt đầu thôi.
Vài ngày sau, lần lượt có người tố khổ trên mạng.
Không phải ai khác, chính là người nhà của những cô gái bị người hâm mộ Sầm Thiến Ninh khinh miệt đánh số từ 1 đến 17.
Dù có thấp hèn như cỏ rác thì bọn họ cũng có tình cảm, có trái tim.
Sầm Thiến Ninh dùng chút quan hệ là có thể chà đạp bọn họ tùy ý.
Đúng là cô ta đã ép được những người kia kêu trời không thấy gọi đất chẳng hay, cuối cùng chỉ đành im miệng.
Nhưng lửa hận trong lòng bọn họ đâu dễ dập tắt như vậy.
Tàn tro chỉ đợi nổi gió.
Hơn một năm trước khi tiếp cận Lục Thời Hoành, tôi đã tìm gặp người nhà của những cô gái xấu số.
Chúng tôi ngấm ngầm kết thành đồng minh.
Bọn họ giúp tôi không ít trên hành trình chiếm lấy trái tim Lục Thời Hoành.
Chúng tôi đều đang mong đợi ngày này, ngày tự tay kéo Sầm Thiến Ninh vào Địa Ngục.
Trên lưng cô ta đeo hơn mười mạng người, không còn sự bao che của Lục Thời Hoành thì thứ chờ đợi cô ta ở phía trước chỉ có một con đường chết.
Tuy nhiên tôi không nghĩ tới Sầm Thiến Ninh không đợi được đến ngày mở phiên toà.
Không biết cô ta lấy đâu ra một cây bút bi, nhân dịp đêm khuya không có ai xung quanh, Sầm Thiến Ninh xiên bút vào cổ mình.
Cô ta dùng cách thê thảm này để kết thúc sinh mạng.
Quá trình tử vong diễn ra rất chậm, rất đau đớn.
Nghe nói, máu của cô ta tí tách chảy cực kỳ lâu.
Mãi cho đến sáng hôm sau, giám ngục phát hiện ra thì cô ta mới trút hơi thở cuối cùng.
15
Tôi vẫn kết hôn với Lục Thời Hoành, cùng anh ta ân ân ái ái ba năm.
Ba năm sau, tôi cuối cùng cũng thu thập đủ tất cả chứng cứ phạm tội của anh ta——
Lớn thì có đút lót tham ô nhận hối lộ, giúp Sầm Thiến Ninh xử lý thi thể, che giấu hung án; nhỏ thì có trốn thuế, mại dâm, ẩu đả; một xấp chứng cứ phạm tội thật dày.
Như này đủ để anh ta ở tù mọt gông.
Lúc cảnh sát tới nhà, Lục Thời Hoành không dám tin vào mắt mình.
Anh ta nhìn tôi, liên tục hỏi:
"Vì sao hả Nhan Nhan?"
"Vì sao em phải làm như thế?"
"Rõ ràng anh yêu em vậy mà."
Tôi lại cười ra nước mắt, cười đến đau cả bụng.
"Sao trăng cái gì?"
Tôi nhìn Lục Thời Hoành đang bị đeo còng tay.
"Thứ cặn bã như anh ấy hả, ai cũng có thể diệt trừ."
Nếu như không có anh ta chống lưng thì Sầm Thiến Ninh sẽ không đứng bên lề luật pháp như vậy.
Cả anh và cả ả đều là hung thủ.
Cho nên, ai cũng đừng hòng thoát.
Lục Thời Hoành vào tù, tôi nhanh chóng xin toà đơn phương ly hôn, lấy được hầu hết tài sản của anh ta.
Tôi chưa từng thấy số tiền lớn như vậy bao giờ.
Lớn đến mức có thể dễ dàng đè sập cả cuộc đời của những người bình thường như tôi.
Tôi chia phần lớn khoản tiền này cho những người bị hại giống mình.
Kẻ ác cuối cùng cũng bị đẩy vào Địa Ngục.
Còn chúng tôi cuối cùng cũng có thể đứng dưới ánh mặt trời rực rỡ lần nữa.
(Hết)